Một người đàn ông nọ nói chuyện với Thượng Đế: “Thưa Thượng Đế, con rất muốn biết Thiên đường và Địa ngục như thế nào?“. Thượng Đế dẫn anh ta vào hai cái cửa…
Thượng Đế mở cái cửa đầu tiên, người đàn
ông nhìn vào thấy ở giữa phòng có một cái bàn tròn lớn. Ở giữa bàn có
một nồi nước hầm bốc khói nghi ngút trông thật ngon và hấp dẫn, khiến
cho người đàn ông phải thốt lên: “Không thể nào có được nồi nước hầm thứ hai như thế này!”.
Nhưng mọi người ngồi xung quanh bàn thì lại gầy guộc, xanh xao, cứ như
là bị bỏ đói từ lâu vậy. Mỗi người ai cũng đang cầm chiếc thìa có cán
dài được buộc vào cánh tay. Họ có thể với chiếc thìa dài tới nồi nước
hầm để múc, nhưng vì nó dài quá và bị buộc vào tay nên họ không thể cho
vào miệng được. Người đàn ông rùng mình trước cảnh tượng khổ sở như vậy!
Thượng Đế nói: “Đấy, con vừa nhìn thấy Địa ngục”.
Tiếp tục họ bước sang phòng thứ hai và mở
cửa. Mọi thứ xung quanh đều giống phòng đầu tiên. Có một cái bàn tròn
lớn và vẫn với một nồi nước hầm hấp dẫn. Mọi người xung quanh cũng cầm
cái thìa có cán dài, nhưng mọi người ở đây trông thật béo tốt, no nê,
mẫn nguyện, cười nói rôm rả. Người đàn ông thắc mắc : “Con không hiểu, thưa Thượng Đế!”
“Đơn giản thôi” – Thượng Đế đáp – “Ở Thiên đường, mọi người biết cách đút cho nhau ăn”
Khi mọi người quan tâm đến nhau và biết cách giúp đỡ nhau không có gì là chúng ta không thể làm được.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét