Dạo gần đây tôi hay được
“chăm sóc đặc biệt” bởi giới bán hàng, tôi thường nhận được các cuộc gọi từ họ.
Nhưng có một cuộc gọi
khiến tôi ấn tượng.
Ấn tượng không phải bởi
kỹ năng giỏi, mà là bởi phạm đúng điều tối kỵ khi gọi điện thoại bán hàng.
Khi tôi hỏi thế này “Làm
sao bạn biết tôi?”, cô ta trả lời rằng cô ta không biết tôi.
Tôi mới hỏi tiếp “Bạn
không biết tôi thì sao bạn có số của tôi?”
Cô ta đáp “Tại em được
giao cho danh sách hàng loạt số điện thoại mà không có tên(!)”
“Hmm… Quả là… một sự thật
thà nhưng thiếu kỹ năng!”, tôi nghĩ.
Tiếp theo đó tôi gợi ý
cô ta lên Google gõ tên của tôi thì sẽ có thông tin về tôi. Cuộc gọi kết thúc.
Bài học rút ra: Nếu bạn
là người bán và bạn muốn tạo sự tin cậy cao đối với khách hàng, nhất là trong
ngữ cảnh gọi điện, bên kia chỉ nghe giọng nói của bạn, thì ĐỪNG BAO GIỜ để khách
hàng nghĩ họ đang nằm trong một danh sách kém chất lượng. Không biết danh sách
đó lấy từ đâu về.
Theo thiển ý của tôi,
cô ta có thể nói tiếp điều này thì khách hàng sẽ mát dạ hơn “Em hiểu việc em gọi
cho anh/chị mà không biết tên là điều không phải. Mặt khác em thật sự muốn biết
tên anh/chị, chính vì vậy em mới gọi. Anh/chị giúp em được không, cho em một
cái tên…”
Cho nên một khi đã thật
thà thì thật thà cho trót, chứ đừng nữa vời!
Nguồn www.nguyendinhtruyen.com
0 nhận xét:
Đăng nhận xét